Dịch: Quick Translator
Chỉnh sửa: An Minh
Don't take it out without my permission
~***~
Mở đầu.
“Tớ thích cậu, chúng ta hẹn hò được không?”
Đây là câu nói đầu tiên mà JaeJoong nói với YunHo khi hai người lần đầu gặp nhau.
Sau này hỏi lại JaeJoong thì cậu đã không còn nhớ được, lúc ấy trong mắt trong đầu cậu đều chỉ tồn tại gương mặt anh tuấn vô cùng nhưng cũng rất lạnh lùng của YunHo. Còn YunHo lại nhớ rất rõ, người từng tỏ tình với anh rất nhiều, con trai cũng không ít, nhưng dám ở trước mặt bao nhiêu người nói ra lời làm người khác giật mình đó thì lại là lần đầu tiên, huống chi diện mạo của cậu con trai đó rất được, hơn nữa vẻ mặt cậu lại hưng phấn, một chút ngượng ngùng hay căng thẳng đều không có.
Nhưng YunHo vẫn cự tuyệt, “Tôi không có hứng thú với con trai.”
JaeJoong hoàn toàn không để ý đến lời từ chối của anh, mắt mở to lấp lánh, “Tớ nhất định sẽ khiến cậu thích tớ.” Còn một tay chống hông một tay giơ lên làm ký hiệu Victory, tràn đầy sự tự tin.
Biểu tình của YunHo không hề thay đổi, cũng không đem chuyện này để ở trong lòng.
Tác phong của JaeJoong là siêu cấp hành động, cùng ngày hôm đó đã nhanh chóng điều tra được thông tin cá nhân của YunHo: 20 tuổi, sinh viên năm hai của Học viện nam sinh XX, Chủ tịch CLB Hapkido của trường, đai đen, Vô địch giải Hapkido toàn quốc, hot boy của trường nhưng hiện tại chưa có người yêu.
***
“Em phải chuyển trường!” Về đến nhà, JaeJoong lập tức tuyên bố.
“Điên cái gì thế? Đang yên đang lành sao lại đòi chuyển trường?” Người thân duy nhất của JaeJoong, anh trai Kim HeeChul liếc cậu đúng 0.2 giây rồi lại vùi đầu gõ bàn phím lách cách.
“Nghe em nói này,” JaeJoong hưng phấn giữ chặt tay HeeChul, không cho anh tiếp tục làm việc. “Hôm nay em gặp được một người vô cùng đẹp trai. Em trúng tình yêu sét đánh rồi, nhất định phải theo đuổi người ấy.”
Cả người JaeJoong như toả sáng khiến HeeChul có chút nhức mắt, anh bất đắc dĩ đưa tay đẩy em trai ra. “Đầu óc em bị nước vào rồi hả? Tự nhiên đi thích một tên con trai?!”
“Con trai thì làm sao? Em thích cậu ấy! Hyung không đồng ý cũng không được!” JaeJoong ngã người xuống sôpha, tuyên bố hùng hồn.
Cáu kỉnh gãi đầu, HeeChul hiểu rõ không thể dễ dàng mà cho qua vấn đề này, xem ra hôm nay không giải quyết chuyện này thì không yên ổn.
“Đầu đuôi ra làm sao?” Giọng nói HeeChul đầy cam chịu.
“Để em kể nhé.” Thấy HeeChul chấp nhận nghe mình nói, JaeJoong hưng phấn cao độ, cho luôn một tràng. “Hôm nay em đi giúp ChangMin bán vé xem trận đấu trong cung thể thao, cuối cùng còn thừa một ít, em không muốn lãng phí tiền nên liền cầm vé đi vào xem luôn, kết quả là gặp được cậu ấy!”
JaeJoong đắm chìm trong hồi tưởng, “Cậu ấy đang tham gia một trận Hapkido, bộ dáng thực sự rất đẹp trai, nhìn người xung quanh bằng nửa con mắt, khí thế bức người, sau đó nhanh nhẹn tung một cước. Mắt em còn chưa kịp chớp thì cậu ấy đã thắng rồi! Trời ạ! Tại sao lại có người anh tuấn như thế chứ? Lúc đó tim em đập nhanh đến mức tưởng không thở nổi. Em biết, nhất định là em đã yêu cậu ấy mất rồi!”
HeeChul không nói gì, chỉ đen mặt nhìn em trai đang khoa chân múa tay kể lại.
“Hyung xem này, em còn chụp cả ảnh của cậu ấy!” JaeJoong vui sướng lấy điện thoại ra khoe.
HeeChul nhìn kỹ bức ảnh. Được rồi, anh thừa nhận tên con trai này quả thực đẹp trai, mặt nhỏ, nét cằm kiên quyết, mắt dài nhỏ hơi xếch, đôi môi mỏng hơi nhếch lên, rất anh tuấn nhưng nhìn qua có vẻ lạnh lùng, trang phục thi đấu không che mất thân thể cường tráng. Dùng mắt thẩm mỹ cùng khiếu bới móc của mình đánh giá, thì diện mạo của tên này phải đến 98 điểm. Vì sao không phải 100? Vô nghĩa, trên đời này có ai là hoàn hảo chứ.
“Thế nào hyung? Không tồi đúng không?” JaeJoong vội hỏi.
“Cũng được.” HeeChul giương mắt. “Em thật sự muốn theo đuổi cậu ta?”
“Vâng.” Vẻ mặt của JaeJoong đầy kiên định.
“Đến lúc bị cự tuyệt không được về tìm hyung khóc đâu đấy.” HeeChul đành chấp nhận chuyện này. Là con trai thì trong quá trình trưởng thành chuyện gì cũng nên trải qua một chút, cuộc sống thuận lợi quá cũng không nên, để đứa em của anh nếm thử cảm giác đụng đầu vào cửa sắt (ý nói chuyện khó khăn) cũng không có gì là không tốt. Nhưng căn bản là HeeChul không nghĩ JaeJoong có thể thành công. Dù là ai cũng thế thôi, đột nhiên có một cậu con trai không biết từ đâu xuất hiện nói thích mình rồi muốn hẹn hò, ai mà đáp ứng cho nổi, trừ phi người đó cũng thích con trai, nhưng cơ may này còn không đến 1%, làm sao có sự trùng hợp kỳ lạ như vậy chứ.
Cho nên, HeeChul dường như đã hình dung ra kết cục không mấy sáng sủa của JaeJoong, anh nhìn em trai mình đầy vẻ thương hại.
JaeJoong đương nhiên không hứng thú với việc đoán suy nghĩ của HeeChul, cậu chỉ biết rằng mình có thể chuyển đến học cùng trường với YunHo. “Cận thủy lâu thai tiên đắc nguyệt” (“Nhà ở bên hồ sẽ được hưởng ánh trăng trước”, ý nói cứ gần gũi người ta rồi sẽ có lợi), Jung YunHo, tôi đến đây!
(TBC)
Mới đọc phần mở đầu mà thấy cute không chịu được rồi ;))
ReplyDeleteCảm ơn bạn đã edit bộ này nha! :x
Bạn à mình ấn tượng với fic này của bạn.
ReplyDeleteNó khiến mình bị thu hút bởi tên và dẫn truyện nhí nhảnh nữa.
Không biết ratings ra làm sao hả bạn
bé Jae trong truyện này nhí nhố ghê nhỉ :D
ReplyDeleteÔi bé jae bạo ghê gớm, tiến lên đi, bẻ thẳng thành cong đi, jaejae hwaiting
ReplyDeleteSs ơi cho em in "Trận chiến tình yêu" ra đc không e hứa là chỉ in để đọc chứ không có mục đích thương mại đâu ^^
ReplyDeleteOk em nhé :D
DeleteThis comment has been removed by the author.
DeleteThanks ss, mà ss có thể cho e bản word đc không ???
DeleteNếu ss có share bản word thì mail của e là : shadyline1998@gmail.com nha ạ ^^
DeleteRất tiếc là ss ko share bản word em nhé ^^
ReplyDeleteDạ :3
Delete