Tác giả: i丶takE
Dịch: Quick Translator
Chỉnh sửa: An Minh
Don't take it out without my permission
~***~
Chương 33. Yoon? S'agapo? Taboo
Ngày hôm sau JaeJoong tỉnh dậy, nhìn thấy YoonHo nằm bên cạnh đã tỉnh đang nhìn mình, trong mắt tràn đầy sự dịu dàng. JaeJoong liền mỉm cười ngọt ngào.
YoonHo hôn lên trán cậu, nói ra một câu phá hỏng cả bầu không khí, “Tối qua em rất nhiệt tình, anh rất thích. Tiếp tục phát huy nhé.”
“Jung YoonHo! Anh biến ngay cho em!”
Chỉ nghe ‘bịch’ một tiếng, có người bị đá xuống giường.
~***~
Mấy ngày sau, JaeJoong từ kí túc chuyển đến căn phòng YoonHo mua tặng cậu, YoonHo cũng chuyển tới làm việc ở chi nhánh công ty tại đây, chỉ thỉnh thoảng mới về trụ sở chính một lần.
Từ đó hai người chính thức ở chung, JaeJoong vô cùng cao hứng, có cảm giác cậu và YoonHo như một đôi vợ chồng mới cưới vậy. Đương nhiên, JaeJoong tự nhận mình là chồng, YoonHo là vợ.
Thời tiết dần dần chuyển sang xuân, vào một buổi chiều ấm áp, JaeJoong vội vã chạy về nhà, nhào vào lòng YoonHo đang ngồi xem TV, sau đó bắt đầu cởi đồ.
“Jae… JaeJoong.. bây giờ mới buổi chiều, đang là ban ngày. Em ‘muốn’ đến thế à?” YoonHo có chút giật mình nhìn hành động của JaeJoong. Hai người từ khi ở chung thì làm chuyện ấy là điều đương nhiên, nhưng YoonHo chưa thấy JaeJoong hưng phấn như vậy bao giờ… á… lại còn rất chủ động nữa.
“Nếu em thật sự ‘muốn’ thế thì anh ‘đành’ phối hợp với em vậy.” YoonHo tỏ vẻ uỷ khuất nói.
“Jung YoonHo! Bộ em làm gì để anh ấm ức như thế hả?” JaeJoong dừng động tác cởi đồ.
“Không có! Nào đến đây! Anh chờ em.” YoonHo dang tay, nhắm mắt lại nói to.
“Anh biến đi! Ai mà cuồng hơn được kẻ cuồng tình dục như anh chứ?” Cho YoonHo một chưởng, lại tiếp tục cởi.
“Nếu không ‘muốn’ thì em cởi quần áo làm gì?” YoonHo rất không hiểu nhìn JaeJoong.
Cuối cùng đã cởi sạch áo, JaeJoong đắc ý nhìn YoonHo.
Ở phía dưới xương quai xanh bên trái của JaeJoong là một hàng chữ.
Yoon? S'agapo? Taboo
Vết xăm ở cùng vị trí với YoonHo.
Có vẻ như vừa mới xăm xong, vì trên da vẫn còn ửng đỏ, hoá ra JaeJoong vội vã chạy về là để anh xem cái này, YoonHo cúi đầu hôn nhẹ lên đó.
“Đau không?” YoonHo hỏi.
“Lúc đó anh có đau không?” JaeJoong hỏi lại.
“Không đau. Vì đó là JaeJoong.” YoonHo cười, ánh mặt trời xuyên qua khung cửa chạm vào gương mặt anh, khiến nụ cười càng thêm rạng rỡ.
“Em cũng không đau. Vì đó là YoonHo.”
“JaeJoong…” Gọi tên cậu xong, YoonHo đột nhiên ngừng lại.
“Làm sao?”
“Anh ‘muốn’.” YoonHo nhào qua ôm lấy cậu, liếm môi nói. Hành động tự cởi đồ của JaeJoong vừa rồi, đối với YoonHo quả thực vô cùng thuận tiện. Nói xong lại cúi đầu cắn lên cổ JaeJoong.
“Jung YoonHo! Anh biến đi! Bây giờ còn là ban ngày!”
“….”
“A… a…. đáng ghét! Ư…”
……
Sau đó, YoonHo bế JaeJoong đi tắm. Đang lúc rửa sạch vết tích còn lưu lại trên người cậu, nhìn thấy thứ chất lỏng màu trắng chảy dọc theo đùi JaeJoong xuống dưới, YoonHo đột nhiên ngốc nghếch cười. JaeJoong không hiểu làm sao, liền hỏi.
“Anh đang cười cái gì mà trông biến thái thế?”
“JaeJoong à…” YoonHo ngẩng đầu nhìn cậu, sau đó chỉ chỉ gì đó trên đùi cậu, JaeJoong cúi nhìn thì nghe anh nói, “Sữa.”
“Anh biến đi! Biến thái!”
“Anh chỉ nói ‘sữa’ thôi mà, biến thái chỗ nào?”
“Jung YoonHo! Là tư tưởng anh biến thái!”
“Thật không? Thế để anh hành động biến thái cho em xem luôn.”
“A a a… em mệt.”
“Ngày mai em không phải đến trường.”
“Jung YoonHo! Đáng ghét!! A a…”
~***~
Chương 34. “Biết làm sao, ngày trước tôi có theo ngành báo, hơn nữa… nước miếng của YoonHo tôi cũng ăn không ít.”
Cuộc sống của YoonHo và JaeJoong cứ thế mà bình yên trôi qua. Nhưng vì là JaeJoong mà, nếu muốn yên bình quá cũng không có khả năng. Một ngày nọ JaeJoong mua sách dạy nấu ăn, tranh thủ những ngày nghỉ ở nhà học làm theo từng bước. Lúc đầu khó có thể cho vào miệng, sau đó là miễn cưỡng nuốt, đến bây giờ thì cơ bản là ăn được. Dạ dày của YoonHo đã tham gia vào toàn bộ quá trình này, có thể nói là vui buồn lẫn lộn. Bất quá hiện tại xem như là cách mạng đã thành công, á, là thành công một nửa.
Mỗi lần YoonHo đi làm về luôn có một màn trình diễn thế này: JaeJoong mặc tạp dề, tay phải cầm phới tay trái cầm thìa, YoonHo mở cửa xong liền nhảy ra, sau đó hai tay bắt chéo trước ngực nói,
“Quái vật từ đâu tới? Mau mau rửa tay đi ăn cơm, nếu không ta sẽ đại diện ánh trăng tiêu diệt ngươi. Cho ngươi biết sự lợi hại của Phới thìa ánh sáng.”
YoonHo cũng rất phối hợp nói, “Vị huynh đài này xin hãy chờ một lát, tại hạ lập tức đi rửa tay. Xin an tâm, chớ nóng vội.”
Buổi tối lúc đi ngủ, đến lượt YoonHo nói với JaeJoong, “Ta phải đại diện ánh trăng áp đảo ngươi. Hãy lĩnh mệnh đi.”
Có đôi khi, JaeJoong thấy buồn chán liền đến văn phòng của YoonHo tìm anh. Đứng trước cửa phòng, JaeJoong lại tưởng tượng xem YoonHo và thư ký có ở trong đó “ấy ấy” không, sau đó vẫn đứng ở cửa gọi điện cho YoonHo bảo anh ra mở cửa.
Ngẫu nhiên cũng sẽ có cô gái nào đó đang ở trong phòng YoonHo, JaeJoong nhìn thấy liền nháy mắt với anh, ý là, Cũng không tồi đâu. YoonHo bất đắc dĩ cười, ý bảo, Biết làm sao, ai bảo chồng em quá đẹp trai thôi. Mà cô gái kia nhìn thấy hai người chìm trong thế giới của mình ‘liếc mắt đưa tình’ với nhau, liền cũng biết đường mà tự động rút lui.
~***~
“Thiên hàng đại nhâm vu tư nhân dã, tất tiên lao kì tâm chí.” (Trời giao sứ mạng trọng đại cho người nào, nhất định trước hết phải làm cho ý chí của họ được tôi rèn) Đây là câu đầu tiên JaeJoong nghĩ đến khi nhìn thấy Kang Hye Jin.
Khi đó sắp được nghỉ hè, YoonHo đi làm rồi, JaeJoong ở nhà một mình nghe tiếng chuông liền ra mở cửa, không ngờ tới chính là Kang Hye Jin. Tuy ngạc nhiên nhưng JaeJoong cũng hiểu, có một số việc đã đến lúc phải đối mặt.
“Cậu là Kim JaeJoong?” Kang Hye Jin nhìn một vòng khắp nhà xong, ngồi xuống sôpha hỏi JaeJoong.
“Chị đến tìm tôi không phải là đã biết rồi sao?” JaeJoong thản nhiên xem TV, uống sữa.
“Cậu có biết hai gia đình đã quyết định cho tôi và YoonHo đính hôn chưa?” Kang Hye Jin đắc ý nhìn cậu.
“À… chị nói tôi mới biết.” JaeJoong lại uống một ngụm sữa.
“Thế chắc cậu cũng biết mục đích tôi tới đây đi.” Hye Jin ngừng một chút. “Rời bỏ Jung YoonHo đi.”
“Nếu không thì sao?” JaeJoong vẫn chăm chú xem TV, nói cũng không thèm quay đầu lại.
“Kim JaeJoong! Cậu là con trai! Mà YoonHo cũng là con trai!”
“Tôi là con trai tôi đương nhiên biết chứ. Còn YoonHo, mỗi ngày tôi cùng ăn cùng ngủ với anh ấy, đương nhiên cũng rõ ràng.” JaeJoong nói, cố ý trêu tức.
“Cậu… hai người ở bên nhau sẽ không có kết quả gì đâu!” Hye Jin có chút tức giận.
“Sặc… cũng không phải thực vật, còn bảo kết quả…” JaeJoong vừa nghe liền cười.
“Cậu không biết xấu hổ khi nằm dưới một người con trai khác à? Vui vẻ lắm sao?”
“A… vấn đề tế nhị này không cần chị quan tâm. Có điều, chị thì dù có muốn nằm dưới YoonHo cũng không có cơ hội.”
“Kim JaeJoong! Miệng lưỡi cậu lợi hại quá nhỉ!”
“Biết làm sao, hồi trước tôi vốn theo ngành báo, hơn nữa… nước miếng của YoonHo tôi cũng ăn không ít đâu.”
“Cậu… nhà họ Jung sẽ không bao giờ đồng ý.”
“Cái này cũng không khiến chị quan tâm. Còn chuyện gì nữa không nói nốt đi?”
Cuối cùng là Kang Hye Jin bị JaeJoong trêu tức liền đùng đùng bỏ đi rồi.
Sau khi YoonHo về nhà mới biết Kang Hye Jin đến tìm JaeJoong. Chuyện đính hôn anh cũng vừa mới biết.
YoonHo ôm JaeJoong nói, “JaeJoong, em không được phép bỏ rơi anh.”
JaeJoong ra sức gật đầu, cũng ôm YoonHo thật chặt.
(TBC)
Khai trương! Khai trương * Tung bông * hí hí
ReplyDeleteMềnh bít mà,2 bạn mà về ở chung là kiểu j cũng sẽ bị ngọt chết người mà.
Chết thật,chết thật,xí hổ quá,cái khái niệm" sữa" ngay từ mấy chương đầu đã nghĩ ngay đến "vấn đề" này cơ,thế mà đến chap 33 mới xuất hiện"ý nghĩa đích thực",mềnh có fai là có tư tưởng đi trước thời đại quá hem ^^.Cái này ko thể trách mềnh,là trách cái bản mẹt anh Jung làm mềnh ko thể suy nghĩ"đúng nghĩa" kiêm trong sáng đc đấy chứ
Riêng chap này bạn Jae làm tớ nhớ đến JJ ngoài đời,cũng kiên định như thế,cũng đã quyết làm j là làm ngay như thế,bất chấp tất cả như thế,yêu lắm cơ,giờ chơi hẳn hình xăm đôi thế này,đảm bảo hiếm đụng hàng lắm ^^
tớ bị thích chi tiết bạn Jae đến văn phòng nhưng sẽ gọi điện bảo anh Jung mở cửa,cảm thấy bạn Jae thiệt cute.Há hốc mồm xem màn đấu khẩu vs Hye Jin. *đập bàn* Kim JaeJoong,tôi thích bạn rùi đấy !!!!!!!
Hì hì, tớ cũng thích bạn Rinnie,ah ko,bạn An Minh nữa (nhạp gia fai tùy tục mà ^^ hehe)
Hwaiting nha! Fic sắp end mất rùi,ứ chịu đâu,mún chết đuối trong hũ mật ngọt của 2 bạn vs mún xem màn tấu cổ trang của 2 bạn nhìu nhìu nữa cơ TT^TT
*nhảy vào* Rốt cuộc cũng không xông đất được blog *khóc thảm*
ReplyDeleteĐợt này tim hồng thật bay tứ phía nha. Dễ thương từ trên xuống dưới luôn. Bản chất 35 của anh Yun đúng là chỉ có từ bằng tới vượt trên mức mong đợi thôi. Tốt lắm anh, cứ tiếp tục phát huy nhé!!! *cười mãn nguyện*
Jae Jae đợt này cũng tuyệt không kém luôn (có khi còn hơn). Nói câu nào đều làm người kia kia lộn ruột câu đó. Mình thích thế hơn nhiều. Yêu là phải vì người kia mà lấy hết bản lĩnh ra đấu tranh, đôi khi còn dùng tới cả thủ đoạn, miễn sao cuối cùng hai người hạnh phúc, đó mới thực tế. Mình rất sợ những fic hình tượng Jae cứ coi như là gió thổi cái rụng luôn vậy đó. =.=. Đây là hai người đàn ông yêu nhau chứ có phải là phụ nữ đội lốt nam đi yêu một nam khác đâu. Chưa kể nữ giới còn khối người mạnh mẽ hơn nhiều. Nói qua nói lại, kết luận một câu: Ôi Jae ơi, anh đúng là thần tượng của lòng em <3~ *quăng tim lả tả*
Rinnie jjang!!! Cám ơn bạn nhiều nhiều nhiều~~~ Càng đọc càng thấy tội lỗi là mình chẳng làm gì nhiều lại được đi đọc fic bạn dịch. T__T.
Great day!!!!!
ay za ay za ah à. ngọt quá, nhưng đừng thêm vị mặn ở chap sau " cầu mong" (dù biết khi mình đọc fic đã end rùi)
ReplyDeletemà công nhận vợ Anh Jung, ăn nói ngày càng sắc nhá . đúng là đã ăn ko ít " nc miếng" của anh Jung đâu. hehe...