Tác giả: hamble
Dịch: Quick Translator
Chỉnh sửa: An Minh
Don't take it out without my permission
~***~
Chương 1.
Ba ngày sau, JaeJoong đã đứng trên bục giảng trong lớp của YunHo, “Chào mọi người, tớ là Kim JaeJoong, sinh viên mới chuyển đến, mong được giúp đỡ.”
Không hề nghĩ rằng cậu ấy sẽ chuyển đến đây? Không phải là để tiếp cận mình chứ? YunHo chống cằm, thờ ơ chống lại ánh mắt nhìn mình đăm đăm không che giấu. Hóa ra đúng là vì mình mà chuyển đến thật.
Vừa hết giờ học, đám sinh viên xung quanh còn chưa kịp vây lấy bạn học đẹp trai mới đến để chào hỏi, đã thấy cậu nhanh chóng đi tới trước bàn của YunHo, hai tay chống lên bàn, nhìn YunHo từ trên xuống. Ánh mắt lóe sáng.
Nhìn tư thế kia, chẳng lẽ là đến tìm YunHo trả thù? Phòng học lập tức trở nên yên tĩnh. Mọi người đến thở cũng không dám thở mạnh, toàn bộ ánh mắt tập trung vào hai người kia.
YunHo vẻ mặt lãnh đạm nhìn JaeJoong, chờ đợi.
“Lời tớ nói lần trước là rất nghiêm túc. Cho nên,” JaeJoong ngừng một chút, “Cậu có muốn thay đổi câu trả lời của mình không?”
“Câu trả lời của tôi vẫn thế, tôi không có hứng thú với con trai.” YunHo vẫn như trước, lạnh lùng từ chối.
Sắc mặt của JaeJoong ảm đạm đi một chút, nhưng rồi nhanh chóng phấn chấn trở lại. “Không sao hết, tớ sẽ dùng hành động thực tế để khiến cậu thay đổi suy nghĩ!”
“Ai ya… chẳng lẽ hai người này là loại quan hệ đó…?” Đám sinh viên xung quanh bắt đầu thì thầm bàn tán.
Đến giờ cơm trưa, câu chuyện về mối quan hệ mờ ám giữa cậu sinh viên mới chuyển đến và hot boy Jung YunHo đã lan truyền khắp trường.
“Chúng ta cùng nhau ăn trưa đi.” JaeJoong đuổi theo YunHo.
YunHo vẫn đi thẳng về phía trước.
“Đi chậm một chút, tớ còn chưa thuộc đường.” JaeJoong vẫn kiên trì theo sát.
YunHo liền đi chậm lại.
***
Trong căng-tin đầy tiếng ồn ào, YunHo mua một phần cơm xong liền đi ra ngoài.
“Cậu đi đâu thế? Không ở lại ăn à?” JaeJoong tuy thấy khó hiểu nhưng vẫn đi theo.
“Nhiều người quá.” YunHo cuối cùng cũng chịu mở miệng giải thích.
Đi thêm một chút, hai người đã đến trước ký túc xá dành cho sinh viên.
YunHo dừng lại, nhìn JaeJoong. “Đến ký túc xá của tôi rồi.”
JaeJoong lập tức nhìn số phòng, 306. Phòng của cậu là 308, vừa vặn ở ngay bên cạnh. (Ở KTX một dãy là phòng số lẻ, một dãy là phòng số chẵn.)
Thấy YunHo cứ đứng trước cửa không có ý mời cậu vào, JaeJoong đành sờ sờ mũi quay về phòng, trước khi đi còn không quên dặn, “Tớ ở phòng 308, nếu rảnh thì qua chơi nha.”
Đáp lời cậu chính là cánh cửa đóng ‘Rầm’ một tiếng =.=
Ngồi trên giường, JaeJoong mở cơm hộp ra, aii, mùi vị lẫn màu sắc chả ra sao, cảm giác muốn ăn một chút cũng không có. Nhìn thấy hành lý còn để trên đất chưa sắp xếp lại, JaeJoong xắn tay áo đứng dậy dọn dẹp.
Vì sao Jung YunHo lại chọn vào học ở cái học viện nam sinh bắt buộc sinh viên phải ở ký túc xá chứ? Khiến cậu phải xa nhà, đồ ăn khó nuốt, nếu không tính đến ở đây có Jung YunHo thì cái học viện này không thể nào so được với trường tổng hợp mà cậu học hồi trước, vừa gần nhà vừa được ngoại trú. Hy sinh nhiều như vậy để đến đây theo đuổi cậu ta, cậu ta đối với mình lúc nào cũng bày ra vẻ mặt lạnh lùng ấy… tự nhiên JaeJoong thấy có chút chán nản.
Á! Không được không được! JaeJoong lắc lắc đầu, nắm chặt tay lại tự cổ vũ mình: Kim JaeJoong, cố lên, sẽ có ngày Jung YunHo phải chịu quỳ gối trước mặt mình!!!
‘Cạch’, cửa phòng mở ra, một cậu con trai vẻ thanh tú đi vào, nhìn thấy JaeJoong liền ngạc nhiên một chút.
“Chào cậu, tớ là sinh viên mới chuyển đến, tên Kim JaeJoong.” JaeJoong chủ động mỉm cười chào hỏi.
Phản ứng đầu tiên của cậu ta là, “Cậu chính là người cùng Jung YunHo…” Có lẽ không biết nói tiếp thế nào, hoặc là nhận thấy nói về chuyện riêng của người khác rất không ổn, nên cậu ta lúng túng một chút, rồi mỉm cười, “Chào cậu, tớ là Heo Young Saeng.”
Xem như không nghe thấy câu nói nửa chừng lúc nãy của Young Saeng, JaeJoong tiếp tục “ngoại giao”, “Tớ mới đến nên có nhiều chuyện chưa biết, mong được cậu giúp đỡ.”
“Ah, nhất định, nhất định rồi.”
***
Hết giờ học buổi chiều, theo lịch trình thì YunHo sẽ đến CLB Hapkido để tập luyện. JaeJoong đi theo, nhưng vừa đến giữa sân thì điện thoại reo, nhìn thấy cái tên hiển thị trên màn hình, không biết phải làm sao, đành đi qua hàng cây bên đường nghe điện thoại.
“Làm sao thế, hyung?”
“Em tan học chưa? Nhanh về nấu cơm đi, hyung sắp chết đói rồi.” Đúng vậy, người gọi tới chính là HeeChul đại nhân.
JaeJoong đen mặt. “Em đang ở nội trú cơ mà! Hyung có biết học nội trú nghĩa là gì không? Nghĩa là không về nhà đó.”
“Em không về thì ai nấu cơm? Muốn để hyung đói chết à? Hyung chết rồi ai nuôi em?” HeeChul đâu có thèm bận tâm.
“Em có ngồi xe về nhanh nhất cũng phải một tiếng rưỡi, hyung gọi đồ ăn ngoài đi.” JaeJoong mới không muốn mất công đến thế chỉ vì mỗi việc về nhà nấu cơm.
“Buổi trưa hyung gọi rồi, vừa đắt vừa khó nuốt. Em về ngay cho hyung!”
“Hyung à…” JaeJoong năn nỉ.
“Hyung đồng ý cho em chuyển trường để theo đuổi người ta chứ không phải cho em để hyung đói chết. Nếu không về ngay thì mai hyung bắt em về trường cũ học.” Nói xong, HeeChul đại nhân ngắt máy.
Im im nhìn điện thoại, một phút sau, JaeJoong đành cam chịu quay người đi ra cổng.
***
Điều khiến cho con người ta phẫn nộ là gì? Là anh trai vì muốn ăn cơm mà bắt em trai mình ngồi xe gần 2 tiếng đồng hồ về nhà nấu cơm.
Điều càng khiến người ta phẫn nộ hơn lại là gì? Là em trai ngoan ngoãn vội vàng chạy về nhà để nấu cơm thì lại phát hiện anh trai đang cầm một chén cơm chiên trứng ăn ngon lành.
“Hyung… hyung làm sao lại…” JaeJoong run run chỉ tay, kích động đến mức nói cũng không lưu loát.
“A, JaeJoong về rồi à? Hyung nghe HeeChul nói em chuyển trường rồi, sao hôm nay mới ngày đầu đã về nhà? Có vấn đề gì không thế?” “Thủ phạm” mặc tạp dề bê bát canh đi từ trong bếp ra.
“Han Kyung hyung đến rồi sao còn bảo em về???” JaeJoong phẫn uất gào lên.
“Thì gọi điện thoại cho em xong anh ta mới đến. Dù sao em cũng lên xe rồi không xuống giữa đường được, cho nên hyung không gọi lại nữa.” HeeChul hờ hững giải thích, bê canh lên uống một ngụm lớn.
Han Kyung đại khái đã hiểu được tình huống, vội vàng an ủi JaeJoong sắp bùng nổ bên cạnh. “Hyung là định qua lấy bản thảo, thấy HeeChul đói bụng nên làm cơm giúp. Em về rồi thì cùng nhau ăn cơm đi.”
JaeJoong nhìn món cơm chiên thơm ngon, cuối cùng cũng cầm thìa, biến căm phẫn thành sức lực, giống như giải quyết kẻ thù giết cha mà hung hăng xúc cơm cho vào miệng liên tục. Đáng giận!
“JaeJoong em ăn từ từ thôi, không nghẹn mất, trong chảo vẫn còn mà.” Han Kyung kinh hãi, rồi cởi tạp dề ra, “HeeChul, tôi về đây. Thứ Hai là hạn nộp bản thảo rồi, cố gắng viết nhanh lên nhé.”
“Ừ.” HeeChul cũng đang vội vàng ăn cơm, tiếng đáp nghe không rõ lắm.
Han Kyung liền nhanh chóng đi khỏi, bầu không khí giữa hai anh em nhà này đáng sợ quá =.=
“Trước khi đi nhớ làm sẵn đồ ăn cho vào tủ lạnh.” HeeChul buông bát, ợ một tiếng rồi xoa xoa bụng quay về phòng.
Khốn! Nguyền rủa hyung viết không ra bản thảo! Trong lòng JaeJoong oán hận vô cùng, nhưng nghĩ lại, câu nguyền rủa kia không đúng, nếu bản thảo không viết được thì người sốt ruột chính là Han Kyung hyung, chứ hyung cậu thì một chút vội cũng không có.
Chẳng lẽ không có biện pháp đối phó hyung hay sao? JaeJoong ai oán nằm dài ra bàn. Hại cậu hôm nay không đi xem YunHo tập Hapkido được.
Thôi quên đi, nhanh nhanh chuẩn bị sẵn đồ ăn mấy ngày tới cho hyung, làm sandwich với cả cơm chiên cũng được, sau đó cho hyung ấy ăn đồ ăn ngoài, nếu không được thì gọi Han Kyung hyung đến cứu mạng vậy, cậu còn phải về ký túc xá trước giờ đóng cửa.
***
“Cậu về rồi à?” Young Saeng có chút ngạc nhiên nhìn JaeJoong đang thở hổn hển.
“Ừ.” JaeJoong thấy đèn bên phòng YunHo đã tắt, xem ra đêm nay không chúc YunHo ngủ ngon được rồi.
Tắm rửa thay quần áo xong, JaeJoong về giường nằm. Nhìn nhìn trần nhà, YunHo chỉ cách mình có một bức tường thôi.
Hôm nay bị Kim HeeChul phá đám, ngày mai nhất định phải tiếp tục cố gắng >.<
(TBC)
chào bạn đây là lần đầu tiên mình vào trang blog của bạn .trong 2 tiếng mình đã đọc hết tất cả các fic của bạn và thật sự rất thik mình muốn xin phép bạn có thể cho phép mình post truyện của bạn sang tranh khác đk k vì mình là phan jaeho nên mình muốn xin phép bạn cho phép mình đổi thành jaeho và mình vẫn giữ nguyên cốt truyện ko thay đổi chỉ đổi cách xưng hô và để yun làm uke thôi cò cốt chuyện vẫn giữ nguyên ko thay đổi ,nếu đk sự cho phép của bạn thì mình rất vui ,mình nuốn cho tất cả nhưng ai là phan yunjae hay jaeho đều đk thưởng thức nhưng tác phẩm hay này .Vì fic về jaeho có rất ít mà yunjae lại có rất nhiều nên mình muốn xin phép bạn với lại mình tài mọn nên k thể viết ra một fic nào về jaeho cả văn chương của mình có giới hạn ,thật sự rất mong đk sự đòng ý của bạn .Mình cám ơn bạn
ReplyDeleteChào bạn. Mình rất tiếc không thể đồng ý với yêu cầu của bạn được.
ReplyDeleteMình chỉ cho phép post bản edit này qua trang khác với điều kiện giữ nguyên toàn bộ fic, ghi credit đầy đủ và nhất là không thể nào có chuyện đổi tên các nhân vật yêu quý của mình.
Hình tượng YunHo và JaeJoong trong này tác giả đã rất vất vả để xây dựng và mình cũng bỏ công sức để vun đắp cho nó, nên mình hoàn toàn không muốn chỉ cần thay đổi một cái tên mà phá hỏng tất cả những điều đó.
Thêm nữa, mình rất ghét JaeHo.
ok ,minh biet roi minh hua se giu nguyen k thay doi noi dung hay nhan vat .minh cam on ban nhe
ReplyDeleteBạn có thể cho mình biết bạn post fic này qua trang nào được ko?
ReplyDeletehttp://keepyoonho.com/forum/threads/long-fic-nc-17-tran-chien-tinh-yeu-yunjae.6839/
ReplyDeleteBạn này, mình có mấy điều muốn nhắc bạn, đây là lần đầu nên mình bỏ qua, hy vọng không có lần sau, nếu mà có thì mình thà chịu tiếng khó tính vô duyên cũng phải stop tất cả ý định cho phép đưa fic sang trang khác.
ReplyDeleteThứ nhất, lúc đầu bạn hỏi mình có được repost fic và đổi tên nhân vật không, mình đã trả lời là KHÔNG! Mình có giải thích rõ là không đồng ý việc đổi tên nhân vật đó + chỉ đồng ý repost nếu giữ nguyên fic. Tức là mình mới chỉ trả lời cho câu hỏi trên của bạn thôi. Chứ bạn đã hỏi mình đàng hoàng về việc repost & giữ nguyên fic đâu, mà sao bạn lại vội vàng nhận là mình đồng ý vô điều kiện mà chẳng cần biết bạn sẽ repost nó đi đâu thế nhỉ?
Thứ hai, khi bạn xin được repost fic mình edit, ít nhất bạn cũng phải nói rõ là sẽ repost nó ở đâu cho mình biết chứ, không lẽ mình Ừ xong một cái thì kệ bạn muốn chuyển qua đâu thì chuyển sao?
Thứ ba, mình vừa vào link bạn đưa, và rất không hài lòng khi bạn tự tiện gán rating NC 17 cho fic mà không hỏi qua ý kiến mình. Fic này chưa kết thúc, làm sao bạn biết được sau này có diễn biến thế nào mà gán nguyên cái rating đó cho cả fic vậy?
Ngoài ra, mình nghĩ bạn nên chú ý cách trình bày văn bản khi comment vì có thể gây thiếu thiện cảm: bạn viết tắt quá nhiều, không viết hoa chữ cái đầu câu hay tên người, chấm phẩy lung tung, nói thật nhìn comment của bạn mình đau cả mắt. Mong bạn từ nay có thể chú ý hơn, vì với cá nhân mình, dù chỉ là 1 comment ngắn nhưng cũng là writing, một người không chú ý writing của mình thì sao có thể respect writing của người khác?
Thế thôi. Mong bạn từ nay chú ý hơn.
Còn về rating, bạn hãy sửa lại rating cho fic là từ PG13 ~ PG15, những chương nào có cảnh nhạy cảm thì mình sẽ lưu ý trước.
Ôi mình xin lỗi ,vì mình chỉ nghĩ đơn giản là bạn như vậy là đã đồng ý với mình nên mình đã vô ý không hỏi lại bạn lần nữa , thật sự xin lỗi bạn . Mình hứa sẽ từ nay mình sẽ chú ý hơn
ReplyDeletehttp://keepyoonho.com/forum/threads/long-fic-pg-15-quyet-gianh-tinh-yeu-yunjae.7152/ bạn thử vào đây xem nó giống fic bạn lắm
ReplyDeletetuyệt
DeleteJae Jae cố lên!! FIGHTING!! \(>__<)/
Delete